Tôi biết nhiều người nhờ quên mình mà tìm thấy sức khoẻ và hoan hỉ.Y có mang ơn ông không? Có, nhưng không lâu.Đây là hai trang đó:Chắc chắn chúng ta chỉ có thể hành động để sửa đổi kết quả của một sự kiện đã xảy ra từ 180 giây đồng hồ trước, nhưng chúng ta không có cách gì thay đổi được một sự đã xảy ra rồi.Bây giờ tôi làm việc tại một bàn giấy.Như vậy các anh được yên ổn - yên ổn trong ngày hôm nay!.Nhưng ông ta đã lầm.Em muốn khóc, thầm nghĩ: "Tại sao lại có sự vô ý kia khiến cho chiều nay mất vui đi như vậy? Nhưng sau em tự nhủ: "Tại sao mất vui? Cứ nhất đinh vui đi nào! và em vô phòng ăn, đành mang tiếng với bạn bè là người nội trợ dở, còn hơn là tiếng cáu kỉnh, xấu thói.Chính thầy thuốc của tôi cũng công nhận như vậy.Tôi lại nghĩ rằng người ta trả lương cũng chỉ để tôi làm công việc ấy.
