Các bạn thử tưởng tượng điều đó! Thợ vừa quét xưởng vừa phấn đấu để đòi hỏi này nọ.Thi nhân Rossetti tự cho là một nhân vật quan trọng.Sau cùng, ông ta cố mời ông Gaw dùng bữa trưa với ông ta.Bảy giờ rưỡi; và chịu ca với.Anh dắt bốn người phụ lại hầu khách chứ không phải một người như thường lệ.Một hôm, hai cha con triết gia R.Ai chế giễu ông rằng dùng đồ lòe loẹt vô dụng đó để thưởng những người đã nhiều lần vào sanh ra tử với ông, ông đáp: "Loài người vẫn bị cai trị bằng những đồ lòe loẹt đó".Lúc lâm chung, bà thú với con gái bà rằng: "Chính má đã làm cho ba các con chết".Ông Wanamaker không nói chi hết, nhẹ nhàng tiến lại quầy hàng, đích thân tiếp bà khách hàng, rồi đem giao món hàng bà đã lựa cho một cô làm công để gói lại.2- Một nụ cười không làm nghèo người phát nó nhưng làm giàu người nhận nó.