Người bạn trai, khi lương tâm còn trong trắng, chưa đủ quyết định về đời của mình đã phải sinh ra, lớn lên trong bầu uế khí ấy.họ lại còn khinh rẻ các vật mà tuổi họ đang sử dụng.Vấn đề nầy tôi sẽ bàn rộng ở mấy chương sau.Bởi cảm thấy mình cô lẻ trên đường đời, lạc giữa thế gian có nhiều người thân mà họ cảm thấy như lạc vào giữa sa mạc.Vì yêu mến mà Thượng đế sáng tạo vạn vật trong đó có con người.Thì đối với họ thời gian như đốt trôi giai đoạn: hai giờ Việt văn qua như chốc lát.Alexis Carel nói: người là vật bí mật.Bầu cũng như bí có bông.Cũng còn buồn? Bạn tìm người nói chuyện.Tôi lại không dám đòi hỏi bạn tử đạo để bảo thủ lòng khiết bạch.