Ông mê man nằm trên sàn.Ông ta nói trắng ngay: "Này cô, tôi đã thấy cô diễn và biết cô mắc cỡ vì bộ răng của cô".Tôi đã chữa được mấy trăm người.Tôi tự nhủ: "Sự thất bại đó là một vố đập vào danh tiếng ta và có thể làm cho ta mất việc.Kết quả: bù đầu óc vì tiểu tiết, vì lộn xộn, rồi sinh ra hấp tấp, lo phiền, bực bội.Khi ông bắt đầu làm luật sư, bịnh mất ngủ ông vẫn còn.Trong khi bà nằm trên xe để người ta đẩy lại phòng mổ, người con trai của bà đứng bên khóc lóc.Tôi không còn than thở về cái dĩ vãng đã thiệt chết rồi nữa.Ông ngạc nhiên thấy mình rất vui vẻ, còn có óc trào phúng nữa là khác.Việc thứ nhất là có đủ lương tri bắt chước nhà Báo học da đen, George Washington Carver, khi ông này mất món tiền dành dụm trong cả một đời là bốn vạn Mỹ kim vào dịp nhà ngân hàng mà ông gởi tiền bị vỡ nợ.