Cũng có thể không, người đời thờ ơ lắm, chỉ để ý đến những gì mang tính kích động mà thôi.Sống trong tục tĩu, người ta đâm quen, còn bắt chước theo để ai cũng như ai.Không phải học con phải về đây ngay chứ.Nếu giờ này tôi ở nhà, mọi người chắc đã yên tâm ngủ.Nói thế có ngạo quá không? Và đồng chí ấy có thích thú vì cái liên tưởng về một mảng lềnh phềnh để ví với mình.Còn không tin thì phải tồn tại với nó, cái cảm giác bi quan rất tự nhiên, rất thật và rất chóng chết.Ta mới chỉ đi được vài bước với khối xiềng xích và quả tạ đeo ở chân.Người ta có thể làm được mọi việc, vấn đề là có đủ tài hay không.Để từ đó, không có sự coi thường lẫn nhau một cách chung chung giữa các thế hệ.Nhưng khi đã bị bắt bài thế này thì họ lại chơi khác.