Nhiều người bảo rằng tôi có một chất giọng tốt và rất lý tưởng với nghề phát ngôn viên.Anh ta nhào đến cái micro: Thưa quý vị, trước khi quý vị ra về… Xin một tràng vỗ tay cho… anh bạn tốt của tôi: Larry King!Không phải ngẫu nhiên người ta bảo đôi mắt chúng ta là Cửa sổ của tâm hồn.Trước hết là sự bình tĩnh.Anh biết nhìn nhận xã hội góc cạnh hơn, sâu rộng hơn.Vào thập niên 1950, chúng ta phải biết một ít về cái gọi là Chiến tranh lạnh.Anh hãy thế chỗ anh ấy!.Tôi có tính tò mò về mọi thứ, nên khi đi dự tiệc tôi luôn hỏi câu: Tại sao?.Tôi đã học hỏi điều này từ Sinatra.Vẫn không sao mở miệng được! Việc này cứ lặp đi lặp lại đến ba lần.