Hồi 30 tuổi, tôi quyết chuyên viết tiểu thuyết.Ông bạn tốt của tôi, ông Leon Skimkin, Tổng giám đốc nhà xuất bản cuốn sách này, cho tôi hay rằng nhiều người đui mù một cách lạ lùng về vấn đề tiền nong.Tôi muốn nói: Tiêu cách nào mà cũng một số tiền đó, ta được lợi hơn cả.Mặc dầu có một số đồng nghiệp nhạo báng hay thốt ra những ý tưởng bi quan đối với công cuộc của ông, ông cũng cứ làm.Ngày hôm nay tôi sẽ vui tính.Nghĩ tới khi về nhà, thân hình tiền tuỵ mà sợ, khóc lóc như con nít.Họ sống một cách hợp lý và bình dị từ lâu, rồi khi kiếm được số lợi tức đó, họ cho rằng đã đạt được mục đích của đời họ rồi.Sau ông giúp việc trong thư viện, để nuôi một gia đình 7 người.Tôi quen ông ta từ lâu.Và bao giờ tôi bắt đầu sống như vậy? Tuần sau?.