Môn Văn bố tôi cũng dẫn đến nhà thầy dậy Văn nói chuyện.Nhà văn vội áp trán vào miệng nàng.Mặc dù bạn biết ngủ nhiều cũng chẳng bổ béo gì cho sức khỏe.Mà bác thì dùng toàn công thức.Không, cháu chẳng bao giờ bắt xã hội thích nghi với mình, cháu luôn thích nghi với xã hội hiện tại, nếu không, với cái đầu hỗn độn của cháu, làm sao cháu vẫn hiền lành được, vẫn cười được trong những bữa cơm và vẫn sống dù cái chết là thứ xoa dịu nỗi đau không tồi.Tôi đang thấy cái trò cứ đi một tí lại dừng, lại viết, lại đi… như một con chó thi thoảng lại ghếch chân vào cột điện, lùm cây làm vài ba giọt.Môn Văn và môn Anh làm vèo như nước chảy.Em vẫn nhớ hồi mình chưa về một nhà chứ? Để anh kể lại thay em nhé.Những cái đó làm bạn dịu lại, nhẹ đi.Cháu bảo: Bác Hồ cũng để râu đấy ạ.