Mở đầu là tên của bạn, sau đó là …is a.Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào.Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời.Chẳng có gì để thấy xót thương.Nhưng nếu mình làm thế, mình cũng chẳng còn là mình.Khi mà theo luật, bạn thừa tuổi để đi khỏi nhà và họ đuổi bạn ra khỏi nhà.Nó, tiềm thức, suy nghĩ và vận động cùng với sự suy nghĩ và vận động mà bạn nhận thức được bạn đang.Và bỗng khao khát nó sáng lên nhiều nữa.Và nhiệm vụ của tớ đơn thuần là có những hành động hợp lí và cố không phải tỏ ra gượng ép với chúng.Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi.