Ta cõng nàng đi trên sóng.Chơi là nằm mơ bất tận trong tự giam hãm vào khuôn khổ.Cho những mục đích đào thải để phát triển hoặc trục lợi.Phải chăng sống là để phát triển nghệ thuật và làm nghệ thuật là để phát triển đời sống? Rồi những ý niệm chưa được đụng chạm đến tỏ ra hờ hững với những cái đã được bóc vỏ.Sinh viên nộp đơn cho giáo viên, có gì là nhục.Chậc, kể ra dài phết.Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu.Chỉ một tiếng quát lại thôi, chúng sẽ run bắn vì bất ngờ.Đi trên cầu, em hỏi: Mặc thế này không lạnh à? Nó bảo: Lạnh thì sao.Từ lâu, trong bạn có một nhà đạo đức và một nhà hiện sinh.