Tôi đã học hỏi rất nhiều khi đi quan sát những cửa hàng khác.Chàng ngồi xuống sát ngay mảnh đất của mình chăm chú nhìn và chờ đợi.Thời gian sắp hết rồi!Nhanh lên! - Nott bắt đầu mất kiên nhẫn.Chúng chia cho nhau từng hòn bi, miếng bánh và lũ trẻ trong khu phố chẳng thể nào dễ dàng bắt nạt được chúng vì bất cứ ai "đụng" tới đứa này là đứa kia sống chết xông ra bảo vệ bạn hết mình.Nott nhận ra rằng mình chẳng thể nào hỏi thêm được gì nữa, vì thế anh ta leo lên ngựa quay đi và quyết đợi đến ngày hôm sau.Đó mới chính là sự may mắn thật sự.Một giọng nói ngọt ngào nhưng thâm trầm, mỏng manh nhưng cứng rắn, mời gọi nhưng lạnh lùng.- Như vậy là cậu đã tin vào cậu chuyện vàtin rằng nó có thật?Năm phút nữa lại trôi qua.
