Rất hiếm những người ra ngoài lệ đó.Nhưng gần ngay nhà tôi có một khu rừng hoang, cứ mùa xuân tới thì những bụi cây đầy bông trắng, loài sóc sinh sản trong đó và có loài cúc dại mọc cao hơn đầu ngựa.Dù là bữa cơm "của tôi", con chó "của tôi" hay nhà "của tôi", cha "của tôi", nước "của tôi", Trời "của tôi" - cái "của tôi" nào cũng có mãnh lực như nhau hết".ý nghĩ đó tự nhiên làm nở nụ cười trên môi tôi.Các bạn đọc tới đây đã nhiều rồi.Một hôm, người ta đặt nó lên một chiếc ghế cao, để cho nó nấu món cháo của nó.Nhưng ông không tiến được một bước nào hết.Nó bị ăn hiếp, nó tức, muốn trả thù, làm sao đánh cho đứa kia một "cú" nên thân để cho nó chừa tới già.- Thưa cô, cô thương cháu quá.