Chưa bao giờ có một cái cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này cả, thậm chí chỉ là một cây ba lá cũng không.Cũng như lần trước với Nott, chẳng có tiếng trả lời nào vang lên cả.Sid bắt đầu leo lên ngọn núi cao sừng sững trước mặt.Luôn trung thành với các nguyên tắc của mình, chàng đã hành động và không trì hoãn những việc cần làm.Bây giờ anh biết nói chuyện với ai? Nott cưỡi ngựa vẩn vơ trong khu rừng mà chẳng biết phải đi đâu.Điều này cũng không có gì là lạ.Cây Bốn Lá thần kỳ chứ gì?- Tôi đã học được điều khác biết giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự qua một câu chuyện kỳ lạ mà người ông quá cố thường kể cho tôi nghe.Tất cả, tất cả chết dần ngoại trừ mấy trăm hạt rơi trên vài mét vuông đất tươi tốt, đầy nước, không có đá và đủ sáng của Sid.Một số khác thì không.