Khi định mệnh chỉ cho ta một trái chanh thì rán làm ly nước chanh mà uống.Tôi hiểu thế và tôi khốn khổ lắm.Và khi tổng động viên, hồi chiến tranh vừa rồi, cứ năm thanh niên thì phải loại đi một vì thần kinh có bệnh hoặc suy nhược.Bà lấy lòng trắng trứng gà ngào với đường rồi nướng thành bánh ở phía sau lò, đoạn bà mang bánh ra ngồi gần trường bán cho học trò, khi tan học, giá một cắc một chiếc.Bây giờ tôi biết rằng ở đời chẳng ai để ý đến mình cả và có nghe nói gì về mình, họ cũng thấy kệ.Bác sĩ khám nghiệm thấy ông bị thương nặng ở xương sống làm hai chân ông liệt hẳn.Khi nằm xuống và rán ngủ thì tôi có cảm tưởng như nằm trong mồ.Phải đợi 23 thế kỷ sau, y học mới chịu xác nhận sự quan trọng ấy.Chúng tôi liền lặn xuống hơn 50 thước để trốn và để tránh những thuỷ lôi của địch.Đoạn, ông lại hỏi: "Ai đã thấy xẻ mạt cưa?".
