Khi nó trống rỗng thì tạo hoá cho một cái gì ùa vào trong đó liền.Đã hàng tuần trước đây, chưa bao giờ tôi ngủ được luôn hai giờ, nhưng lúc ấy biết chắc sẽ giũ sạch nợ đời, ngủ li bì như một em bé.Tôi hoảng không dám chào khách nữa.Khi quân Nhật tấn công, cả châu thành hỗn loạn.Đô đốc Byrd sống cô độc ở đó trong năm tháng,.Ông Englert nói: "Tôi về nhà, soát lại xem đã trả đủ tiền bảo hiểm nhân mạng chưa, cầu trời tha thứ cho những tội lỗi từ trước, rồi chỉ nghĩ tới cái chết.Nhưng 40 năm nữa, nhớ lại cái "ta" bây giờ, ta sẽ bật cười cho cái "ta" đó.Toa chật cứng khách và nóng như lò, mà người hầubàn lại chậm chạp.Hồi nhỏ tôi sống ở một trại ruộng tại Missouri, và một hôm trong khi giúp má tôi lấy hột anh đào, tự nhiên tôi oà lên khóc.Phần đông họ để giấy má trên bàn, hàng tuần không ngó tới.