Trước kia óc tôi quay cuồng, có nghĩ ngợi gì được đâu.Hộc tủ của tôi đầy những truyện đó.Và tôi cũng tin rằng có thể dẹp được tức thì 50% những ưu phiền trong lòng nếu chúng ta lập được một thứ kim bản vị riêng cho chúng ta, một thứ kim bản vị để đánh giá xem mỗi sự vật quan trọng tới bực nào đối với đời sống.Gần như quên rằng đã có hồi đau bao tử và đau ruột.Sáng hôm sau thức dậy, đầy tự tin vì đã phú cho Thượng Đế dắt dẫn.Ta thù oán chúng, chắc chắn là chẳng làm cho chúng đau đơn chút nào, mà trái lại làm cho đời là luôn luôn thành ác mộng.Không có cách nào trả nổi mà cũng không vay thêm được.Trước kia óc tôi quay cuồng, có nghĩ ngợi gì được đâu.Tôi tự hỏi tại sao tiếng nọ thì ghét, tiếng này thì ưa? Về nhà, tôi tự nhủ: "Tiếng máy sưởi cũng tương tự tiếng củi nổ lạch tạch, mà tiếng này ta thấy vui tai, thì ta hãy đi ngủ và đừng bực tức về tiếng máy sưởi nữa".Ông thú thật với tôi hồi đó ông chán nản đến nỗi muốn xin từ chức ngay, nếu ông không sợ xấu hổ với mẹ.