Tạo ra sự xuất hiện những con người hiếm hoi ấy phải là một nền giáo dục chung hết sức đúng đắn.Thái độ đó làm cho cảm quan phong phú thêm và đời sống gay gắt quá mức dịu đi.Còn anh không chống cự thì họ sẽ để anh sống như một con chó ngao nho nhỏ trong vô số con chó ngao của họ.Vì thế mới có nghệ sỹ ẩm thực, nghệ sỹ sân cỏ…Nhưng chúng đã bị đời sống dán vào những vỏ bọc lạnh.Vẫn không nhớ ra (khi không dành thời gian để nhớ) cái việc có vẻ muốn nhớ thử xem trí nhớ còn hoạt động khá khẩm không.Người ta có thể làm được mọi việc, vấn đề là có đủ tài hay không.Anh đang hạnh phúc.Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình.Xong rồi điên hoặc chết là xứng danh một con người hiếu nghĩa ư?