Đời của người gái trong hôn nhân sẽ là một cảnh ngục hình nếu họ se duyên cầm sắt với thứ người quái dị tự bảntính .Họ hy sinh vô vị lợi.Họ muốn trong số bạn chơi, bạn lớp có một tâm hồn như ý, chia sớt riêng nguồn tâm sự vô bờ bến của họ.Mà thường nó là rận, là bò chét hút nhuệ khí của tâm hồn.Nhưng có không ít bạn trai nói nhiều đến đỗi không mấy bạn gái sánh bằng.Tôi biết được nhiều trung học sinh chuyên môn trốn học, chép khóa của giáo sư cho về để mốc, thi rớt lên rớt xuống mà ngày tới tối cứ xây mộng vàng làm lớn.Nếu hỏi họ sợ ai thì họ lúng túng, khó trả lời.Yù chí thành ra làm việc như cao su, sau cùng có thói quen không quyết định được sắt đá.Lúc phải sửa dạy, họ mất hẳn kiên chí để huấn luyện, tâm hồn bằng dịu ngọt mà họ dụng võ, la lối ong óng, đánh đập hung tợn.Tôi muốn bạn để ý một nền giáo dục toàn bích mà tôi thường gọi nền giáo dục nhân vị xã hội.
